Chào mừng bạn tới thăm blog của Trần Anh Suốt kính gửi tới các bạn lời nhắn gửi và lời chúc thành công . Chúc các bạn có một ngày học tập và làm việc tốt .

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Dịu dàng con đường tôi




 Từ lúc nào tôi không nhớ rõ nữa ,tôi đã nghe rằng sự lựa chọn thường được ghép với những con đường.
Hồi còn nhỏ ,vốn cái tính tung tăng bay nhảy nên tôi rành khắp tất cả các con đường trong xóm .Có hôm kia lạc đường ,loanh hoanh mãi mà không biết đâu là đường về ,tôi đành nghe theo cảm tính vậy ,tôi chọn con đường trơn phẳng có những hàng cây che mát .Và đó cũng chính là đường về nhà tôi .
Lớn hơn một chút ,tôi hiểu  không phải con đường nào cũng phẳng phiu và an toàn cho bàn chân ai bước .Có những con đường gập gềnh và đợi sẵn những nguy cơ .Con đường đời ,con đường số phận mà người ta không hề biết nó sẽ dừng lại ở nơi đâu.Ai đó đang đo từng quãng đường đi qua .Con đường của người ta  ngạt ngào mùi hoa sữa ,con đường của người ta xinh xinh đóm lửa hoa gạo bến sông
Con đường của tôi là nhiều con đường  lắm .Thật khó để hình dung một con đường nào đơn độc vì hầu như con đường nào cũng được kết nối với nhau .Là nơi ngã tư của sự lưu thông theo tính hiệu mặc định ,là những chuyến phà đêm nối hai con đường xa .Còn có sự kết nối bằng đôi mắt của trái tim ,nơi mà ở một con đường xa của thế giới có thể nhìn thấy con đường ở múi giờ bầu trời kia . 
Con đường của tôi là con đường mùa đông phương Nam .Phố thi vị khi người người ủ mình trong lớp áo mềm mới .Nhớ ngày còn con nít ,trời lạnh mẹ dắt tay đi dọc con đường này ,hai bàn tay bé nhỏ không chịu đưa cho mẹ nắm ,cứ dùng dằng dúi vào túi áo .Mà vui lắm ,trong túi áo ấm kia có mấy tờ tiền lẽ khô cứng từ hồi năm ngoái đến giờ ,lòng vui như tìm được vàng .Ngày xưa hay đi nhặt hoa sữa rơi cuối thu .Hoa nhỏ bé ,chùm hoa cũng nhỏ .Mùi hoa ôm ấp con đường mùa đông  ngây ngất ,thoang thoảng dịu êm.
Chẳng hiểu vì sao mỗi lần đi qua con đường mùa đông thì tâm hồn tôi nghe mong manh đến lạ .Tưởng chừng như một cơn gió đầu mùa cuốn bay hết mấy chùm hoa và cuốn cả tôi bay đi mãi .Con đường hoa sữa và những giấc mơ bay .Xoay xoay cánh hoa trắng tươi nở nụ cười .
Con đường chậm chạp khi cả xã hội đang chạy nước rút cho những ngày cuối năm  .Chậm để người ta cảm nhận đủ cái ấm áp thơm nồng ngực phố .Chậm để còn nến vị khen khét bắp nướng nước cốt dừa giòn giòn béo béo lề đường . 
Giờ lớn rồi ,không còn có dịp đi trên con đường hoa ấy nữa .Màu trắng xanh rơi rơi mờ dần trong ký ức lơ mơ .Hôm qua ,đi lại con đường cũ ,mùi hương quen quen mà sao lạ đến ngỡ ngàng .Mẹ không nói chắc có lẽ tôi cũng quên nơi đã từng thân thuộc này .Vẫn là tôi ,vẫn hai người đi chung với nhau ,vẫn cái tật không thích nắm tay và vẫn con đường mùa đông ven con sông đèn đêm lấp lánh .Có tiếng thánh ca ở đâu vọng lại từ phía dãy nhà cao cao .Đút tay vào túi áo thật sâu .Toàn lôi ra thẻ cào và hoá đơn chưa thanh toán .Lớn rồi chán thật.
Ừ thôi vậy .Lớn có niềm vui của lớn và bé thì có niềm vui của bé .Suy nghĩ bình yên len qua mùi hương lõng lẻo .Hoa sữa sắp rơi hết rồi .Thích hoa sữa thơm dịu dàng thôi ,như những cảm xúc tôi ngày ấy .Đông này ,tôi sẽ dành cho mình những đêm lang thang qua con đường chậm chạp này .Biết đâu ,tôi tìm được một con đường cho tôi trong mớ suy nghĩ đang rối bời kia .Tôi không biết mình đứng ở đâu nhưng tôi vẫn muốn đặt chân mình lên con đường mà tôi vẫn hay mơ .Một con đường nào đó của tương lai … 

2 nhận xét:

  1. cuoc song nay ai cung co uoc mo va hy vong .Nhung khong phai ai cung du can dam de buoc tren con duong minh muon di.Hay co gang no luc that nhieu ban nhe...chuc ban thanh cong.

    Trả lờiXóa

Bài đăng phổ biến